Dị ứng với hóa chất, cô Juana không thể tiếp xúc với thế giới bên ngoài, ngay cả ôm hôn chồng con cũng không được.
Cô Juana Munoz (53 tuổi) ở Cadiz, Tây Ban Nha đã sống trong lồng kính suốt 13 năm qua. Juana dường như đang tự nhốt mình trong tù nhưng thật ra đây lại là nơi trú ẩn để bảo vệ người phụ nữ này khỏi các nguy cơ đe dọa đến tính mạng.
Cô Juana chỉ có thể gặp người thân qua lớp cửa kính. |
Sau khi được bác sĩ chẩn đoán mắc căn bệnh nhạy cảm với hóa chất (MCS), cô Juana không còn cách nào khác ngoài việc tự cô lập trong lồng kính rộng 25 m2. Juana không thể đi ra ngoài nếu không tuân thủ các quy định nghiêm ngặt và bất cứ ai bước vào trong đây đều phải tắm qua các sản phẩm làm sạch không chứa hóa chất và mặc quần áo bằng vải hữu cơ.
Đồng thời, người thân của cô Juana cũng không thể chạm vào cô. Hai người con của cô, 26 và 29 tuổi, cũng chỉ được phép ôm mẹ hai lần mỗi năm sau khi trải qua vài ngày chuẩn bị kỹ càng.
Cô Juana cho biết cơn ác mộng bệnh tật của cô bắt đầu từ 29 năm trước, khi Juana chạm vào chỗ khoai tây mà chồng cô trồng trong sân nhà. Juana nhớ lại rằng ngay khi cô động vào chúng thì môi và mắt cô bắt đầu sưng lên và cô lập tức được đưa đến bác sĩ. Khi Juana đến bệnh viện, toàn bộ cơ thể cô đã sưng phồng lên “giống một con quái vật”.
Cô đã được bác sĩ điều trị bằng corticosteroids và cuối cùng cơ thể trở lại bình thường nhưng kể từ đó, bất cứ khi nào tiếp xúc với hóa chất, Juana đều bị nôn mửa, mệt mỏi, kích ứng da, ngạt thở và các triệu chứng dị ứng khác nhau.
Cuộc sống trong lồng kính của cô Juana đã kéo dài được 13 năm. |
Theo Juana, những củ khoai tây đã được phun một loại thuốc trừ sâu mà vài năm sau loại thuốc sâu này bị cấm vì chứa chất hóa học độc hại. Juana tin rằng chính loại thuốc trừ sâu này đã kích hoạt sự nhạy cảm trong cơ thể cô nhưng cô không muốn tiết lộ tên của nó vì không muốn gặp rắc rối về pháp lý. Tất cả những gì Juana muốn bây giờ là có thể được ôm cả gia đình mình.
Về sau, sự nhạy cảm đối với các chất hóa học của cô Juana ngày càng trở nên tồi tệ hơn và cô còn bị chẩn đoán mắc hội chứng mệt mỏi mãn tính, đau cơ… Từ đó, Juana phải ở trong lồng kính được thiết kế nhìn ra khu vườn của gia đình với hy vọng một ngày nào đó có thể bước ra ngoài và sống một cuộc sống bình thường một lần nữa.
Chồng của Juana làm y tá riêng cho vợ, đang phát triển các sản phẩm hữu cơ tại vườn để phục vụ chế độ ăn uống hàng ngày cho Juana. Mỗi tháng cô chỉ ăn thịt hữu cơ có nguồn gốc đáng tin cậy hai lần và ăn cá bốn đến năm lần.
Vài năm trước, cô còn mắc thêm căn bệnh ung thư vú và phải kiểm tra định kỳ tại bệnh viện Đại học Puerto Real hàng năm. Tuy nhiên, mỗi chuyến đi với Juana đều như tra tấn. Có lần cô đã gần như bị ngạt thở trước khi tới được bệnh viện.
Người phụ nữ 53 tuổi này cũng sắp có cháu trai nhưng với tình trạng của mình cô lo sợ rằng sẽ không bao giờ có thể ôm cháu trong lòng mà buộc phải nhìn cháu qua cửa kính.